Thứ Bảy, 2 tháng 1, 2016

NỖI NHỚ QUÊ NHÀ













Bần thần dạ những ngẩn ngơ
Chập chờn giấc ngủ đêm mơ mơ màng
Rưng rưng chạnh nhớ đến làng
Cây đa, giếng  nước với hàng dừa xanh
Cồn cào nỗi nhớ xứ Thanh
Sông Cầu Chày nhỏ hiền lành uốn quanh
Bờ tre trùm bóng mát lành
Bẹ măng khô cũng làm thành quạt tay
Cánh diều lơ lửng tầng mây
Trưa hè gió mát ắp đầy bóng tre
Không gian êm ả tiếng ve
Bờ sông cuốc cuốc mải mê gọi bầy
Nhẹ nhàng gió, lá tre  bay
Bờ đê xanh cỏ rắc đầy lá rơi
Nghiêng soi đáy giếng mây trời
Gầu chao để bóng chơi vơi bồng bềnh
Lâng lâng như sóng chòng chành
Thả hồn sống lại thuở mình trong nôi
Võng trưa kẽo kẹt ru hời
Thiu thiu chỉ có .."à ơi ...ơi à.."
Mẹ ru em bé trong nhà
Tiếng khoan tiếng nhặt  như là xa xăm
Gối tay bờ cỏ tôi nằm
Lim dim đôi mắt thì thầm tiếng quê
Đã lâu chưa được trở về
Cồn cào nỗi nhớ đến tê tái lòng.
 V.V.L
---------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét