Mười năm vọng phu trông ngóng
Mỏi mòn, tưởng chừng tuyệt vọng
Vạn ngày tắc tị, đã thông
Đợi chờ, má hồng phai nhạt
May sao, vẫn có được chồng
Tốn kém, ừ thì tốn kém
Lỡ duyên, thì đã lỡ duyên!
Đâm lao, đành theo lao vậy
Dẫu thấy bạc tốn, tiền hao
“Kê cân”. Chuyện xưa Tào Tháo(1)
Nhằn khó… Dễ bỏ được đâu ?
Bồ hòn, ngọt, ngon nước sáo
Méo mó… Có chẳng hơn sao?
Yêu, bảo “rồng lượn trên cao...”!
Thương, nói “biểu tượng tự hào…”!
Cay, ngọt… bấm lòng mà chịu
Dại, khôn, chẳng giống cái nào
Cầu mong, dâu hiền, rể thảo
Biển Đông, tát cạn chẳng bao(2)
Nợ nần, húp quanh bát cháo(3)
An toàn, là cái ước ao…
6/5/2021
(1) Kê cân, gân gà, ăn khó, bỏ tiếc
(2) Thuận vợ thuận chồng, biển đông tát cạn
(3) Cháo húp quanh, công nợ trả dần