Thứ Bảy, 6 tháng 11, 2021

AN TOÀN LÀ CÁI ƯỚC AO

 









Mười năm vọng phu trông ngóng

Mỏi mòn, tưởng chừng tuyệt vọng 

Vạn ngày tắc tị, đã thông 

Đợi chờ, má hồng phai nhạt

May sao, vẫn có được chồng 


Tốn kém, ừ thì tốn kém 

Lỡ duyên, thì đã lỡ duyên!

Đâm lao, đành theo lao vậy

Dẫu thấy bạc tốn, tiền hao 


“Kê cân”. Chuyện xưa Tào Tháo(1)

Nhằn khó… Dễ bỏ được đâu ?

Bồ hòn, ngọt, ngon nước sáo 

Méo mó… Có chẳng hơn sao?


Yêu, bảo “rồng lượn trên cao...”!

Thương, nói “biểu tượng tự hào…”!

Cay, ngọt… bấm lòng mà chịu

Dại, khôn, chẳng giống cái nào 


Cầu mong, dâu hiền, rể thảo 

Biển Đông, tát cạn chẳng bao(2)

Nợ nần, húp quanh bát cháo(3)

An toàn, là cái ước ao…

6/5/2021

(1) Kê cân, gân gà, ăn khó, bỏ tiếc 

(2) Thuận vợ thuận chồng, biển đông tát cạn 

(3) Cháo húp quanh, công nợ trả dần 

Thứ Sáu, 5 tháng 11, 2021

KHOAN SỨC DÂN

 










Một năm, huy động đã bao lần

Dồn dập, cái gì cũng chi ngân

Giản cách, nhà nhà đều vất vả 

Thất thu, Chính phủ, đến doanh nhân 

Huy động sức dân, điều cần lắm 

Yêu thương, đạo nghĩa…lọ xa, gần?

Chia sớt miền Nam, trong đại dịch 

Lá lành, đùm rách, thể thương thân 

Góp sức chung tay cùng chống dịch 

Đầy lùi cô vít, chẳng phân vân 

Khó khăn càng tỉnh, càng cân nhắc

Khoan làm? Làm gấp? Có làm không?

Quĩ cần cấp bách, thì phát động 

Không gấp, từ từ 

Khoan sức dân !

2/11/2021