Thứ Sáu, 13 tháng 10, 2023

KHÁC HẲN QUÁN LÀO

 











Cháu ra Hà Nội thăm cô

Quê quen nếp cũ, Thủ Đô lạ lùng.

Nhà cao, toàn chỉ người dưng

Phòng riêng có số, đi cùng cầu thang 

Chẳng quen, cũng chẳng họ hàng 

Ở nhà, cửa đóng- Đi làm khoá treo!

Kiệm lời, chẳng nỡ nói nhiều. 

Hàng ngày giáp mặt, vẫn điều chưa quen?

Thang máy, đông cứ như lèn

Tối rồi, chờ xuống, đợi lên… vẫn còn 

Mỏi mồm, chuông điện reo luôn 

Dẫu là một khách, vẫn buông tiếng tòm !

Nhớ lời cô giáo Mầm non(*) 

Đông người, nhanh nhảu cháu luôn miệng chào.

Làm thinh, ( Khác hẳn Quán Lào)

Trẻ chào, đáp lại, dẫu bao vội vàng…

***

Xa quê, bao thứ ngỡ ngàng

Mới hay, một bước, học sàng cái khôn(**)

12/10/2023

(1) Địa danh một vùng quê xứ Thanh

(*) Cô giáo MN dạy thấy người lớn phải chào.

(**) Đi một bước đàng, học được sàng cái khôn (ngạn ngữ)

Thứ Hai, 2 tháng 10, 2023

CỘI NGUỒN YÊU THƯƠNG









Tuổi già vui thú điền viên 

Sống cùng con, cháu, trọn niềm yêu thương 

Chốn xưa, nho nhỏ mảnh vườn 

Sáng, chiều dạo bước, trên đường quê thân

Thảnh thơi, qua lại đứa gần

Đứa xa vài tháng, mươi tuần ghé chơi 

Thích thì đi, chẳng đợi mời 

Lâu lâu, pic níc những nơi hiếu kì 

Của, tiền, chẳng có nhiều gì 

Xuất hưu, dùng khéo, đủ chi ông bà 

Con cháu, hiếu thảo biếu quà 

Sướng rồi, nhiều, ít, chẳng nề hà chi

Không phiền, vòi vĩnh, suy bì

Sẵn sàng mở ví, giúp khi con cần 

Khoái nhất, thứ bảy quây quần 

Đứa xa gọi điện, đứa gần nấu ăn 

Ốm đau, “y tá bà”chăm

Con cháu trách nhiệm, quan tâm tuổi già 

Việc hiếu, hỉ những nơi xa 

Các con cư xử, thay cha mẹ mình

Chẳng ham “góc chiếu giữa đình”

Tri kỷ vài bạn, nghĩa tình phân minh

Gia phong, giữ nếp gia đình

Bởi đây, nguồn cội của tình yêu thương. 

28/9/2022

Ở ĐÂU MỘT ĐOÁ HOA QUỲNH

 


"Anh đi tìm em, em ở đâu"?

Lang thang, bơ vơ

Hay đã ẩn yên, nơi chốn cậy nhờ ?

Bông hoa trắng, cứ phải đêm mới nở !

Mặc ai người, nhớ đến ngẫn ngơ…

*** 

Anh đi tìm em, em ở đâu?

Những lúc này ta cần có nhau!

Dẫu đêm nở, sáng tàn, ngắn ngủi

Lẫn trốn đời, oan trái càng đau …

*** 

Anh đi tìm em, em ở đâu.

Hỡi hoa kia, tên gọi là Quỳnh? 

Nào em đẹp xinh, phải đâu là tội lỗi…

Để ai nỡ dập vùi trong buồn tủi

Liễu yếu, đào thơ... 

Rồi chồi non mai sau

Sẽ lớn lên trong cay đắng, nghi ngờ…

***

Bung nở đi em.

Sao cứ phải mười giờ ?

Có chăng nữa, mình làm mình chịu. 

Cho hai năm rõ mười 

Kẻ cơ hội còn cớ gì để nói.

Khỏi để bao người chịu hệ lụy theo?

***

Cuối thu rồi… như lá úa hanh heo

Đông chẳng đợi… cái lá treo lơ lửng

Sao phải đợi, để đêm về mới nở?

Cho trái tim ai cứ khắc khoải mong chờ 

Cứ bung nở đi…

Quỳnh em ơi. 

Không đợi đến Mười giờ!

18/9/2023