Chủ Nhật, 28 tháng 1, 2024

Tết này NGOẠI CHÉN CÁ LĂNG













Tết biếu ông ngoại cá Lăng

Không phải của chợ, mà thằng rể câu !

Sát cá từ hồi chăn trâu 

Đam mê, nên đã quên đâu thuở nào

Dẫu giờ hai gạch, vài sao

Xuân về, vẫn thích bờ ao rung cần…

27 tháng Chạp 2021

THÔI MÀ ! HÃY CỞI RA ĐI











Thôi mà hãy cởi ra đi 

Trời đã nắng dọi, phải thì rét đâu

Thương nhau, cởi bỏ ra mau

Ít ra cũng mở hai đầu cho thông

Nếu không, hấp nước bên trong

Cây héo như luộc, nhà nông cấy gì ?

Thôi mà ! Hãy cởi ra đi...

Ni lông che phủ chỉ khi gió mùa

Nắng rồi, dỡ bỏ đi cho

Để thông, để thoáng, gió lùa mạ xanh

Chiêm xuân, lúa cấy ngon lành

Hy vọng vụ tới, dân tình ấm no . 

02 Tết 2017

MONG ƯỚC CUỐI NĂM












Em ao ước được nhìn cây xương xông
Được thấy cây rau muối đồng trên vạt bông thuở ấy
Được lội bùn, áo nâu sồng đi cấy
Chủ nhật chăn bò, mót lúa rét tê tay
***
Nửa đời người, từng đi đó, đi đây
Vẫn nhớ không quên một vùng quê Việt
Mỗi độ Xuân về nỗi niềm da diết
Dưa hành, bánh chưng...
Ba mươi Tết quây quần
***
Một Tết này tuy thiếu bóng người thân
Cha mẹ già... chuyện muôn đời vẫn vậy
Nỗi niềm riêng, của riêng mình đấy
Vui Xuân đời, ta an phận từ đây !
      2016
 Xuân Bính Thân



GIÓ MÙA ĐÔNG BẮC




















(Viết cho những kỉ niệm)
Em có nhớ gió mùa đông bắc
Tháng Chạp về 
rét cắt thịt da
Gió giận hờn vật mình mái rạ
Cuốn tuổi thơ theo chiếc lá cuối cùng
***
Nơi Đô Thành
em còn nhớ mùa Bông
Tháng giêng, hai 
Mẹ trồng cho kịp vụ
Quanh mương nhỏ 
lán phòng không tạm trú
Dãy mía Ba trồng
gió thổi uốn thân cong
***
Đài khí tượng 
sáng đèn ngày gió lộng
Cây rau muối đồng
Rét 
lá tím
hoa soăn
Ngày Chủ nhật
chăn bò cùng bạn
Mót hạt lúa rơi
lạnh tím tái môi hồng
***
Đi xa rồi 
càng thêm nhớ mùa đông
Nơi ấm áp 
thương người nơi giá lạnh 
Gió mùa ơi !
Sao vô tình thổi mãi
Cái nhớ ùa về
làm ứa máu trái tim tôi...
    10/12/214
Gió mùa về tê tái

Thứ Bảy, 27 tháng 1, 2024

Chúc mừng những ÔNG BÀ NGOẠI








Tết về quê. 

Rể thì Quất, rể thì Đào 

Rể Hà Nội vào, toàn có rượu Tây.

Tết này thày cứ thế say

Nằm nghe Tân cổ(*), ngắm cây cả ngày !

Đẻ con gái sướng thế này 

Ước gì tái lại những ngày trẻ trai 

Ghen tị tất cả những ai

Sinh toàn con gái… Lộc, tài cả năm 

Xin được chúc mừng các ông bà là Ngoại và toàn Ngoại! Kk!

Xuân 2022

(*) Chú em con Dì, 100% ngoại, tặng USB ca cải lương

LỜI CHÚC CHO NHAU

 












Bình minh, lời chúc cho nhau

Ngày mới mạnh khoẻ, việc mau hoàn thành 

Đêm về, chúc giấc ngủ lành

Xa lời thuơng nhớ ta dành cho nhau

Chúc cho tình nghĩa trước sau

Chúc điều may mắn, dài lâu, vẹn thề

Chúc năm mới sướng tràn trề

Chúc cho xôm tụ sớm về cùng phê

Chuyến đò nên nghĩa phu thê

Một lời chúc để bạn bè thêm thân

Một ngày chẳng chúc đôi lần

Tâm hồn cô độc chứa ngàn lần đau

***

Lời tốt còn để đâu đâu 

Nói chi thề đến bạc đầu còn yêu...

25/1/2016

Chú ý Hình tác giả chụp 2012

Thứ Sáu, 26 tháng 1, 2024

MƯA ĐÊM GIAO THỪA

 











Cuối năm sấm chớp vang rền

Mưa như trút nước cả đêm qua rồi 

Chiêm xuân lúa lên bời bời

Cây vườn hoa trái ơn trời được mưa

Đón xuân thời khắc giao thừa

Râm ran những chuyện cày bừa nhà nông

Thôn quê vui thú ruộng đồng

Mưa rào tốt lúa, mừng không phải bàn

3/1 Canh Tý 2020

Thứ Hai, 22 tháng 1, 2024

SINH NHẬT NGẪM MÌNH

 


Lại một sinh nhật nữa rồi
Khoảng cách gần đất xa trời ngắn thêm
Phim đời chiếu lại từng đêm
Trắng trong là tuổi thần tiên học trò
Tuổi trẻ, máu, lửa và hoa
Bút nghiên xếp lại để ra chiến trường
Thoát chết, hai lần bị thương
Chuyển ngành, ngán cảnh quan trường đua tranh
Với Đảng một dạ trung thành
Không lẫn trốn lính, gian manh, kết bè
Tốt, xấu ... để đời khen chê
Hết quan, cởi áo, được về với dân
Có phúc, ắt sẽ có phần
Tham nhũng, khuất tất, không thân bao giờ
Mơ gì biệt thự Thủ đô
Tiền do lừa đảo, có thờ chẳng thiêng!
Ngẫm đời, mấy kẻ vì tiền 
Đã có sau, trước, khi lên chức quyền ?
(Không toại nguyện, nói xấu liền
Dù xưa cùng cảnh, anh em một thời)

Thói nịnh bợ, ghét chẳng chơi
Dù Sếp hay kẻ một thời với nhau
Kết bạn, chẳng chọn sang, giàu
Trọc phú, gian xảo, còn lâu mới gần...
Con, cháu cho đến người thân
Chẳng tiền cho cá, cho cần tự câu
Thương để dạ- Nhiều lời đâu
Bực xong, quên đó, giữ lâu nặng mình. 
Tù và vác, thổi tận tình
Việc nhà đôi lúc giận mình bỏ bê
Thôi mặc, kẻ thích, người chê
Mong hai 5 chục để về Tổ tiên! Kk !
14/8/2017

DỌN NHÀ

 


Tôi vừa đuổi một vài nic ra khỏi trang FB của mình.
Vẫn biết mạng xã hội cần kết bạn giao lưu. Nhưng kết bạn không đúng, sẽ gây khó chịu cho mình, cho những bạn bè tốt. 
Biết vậy, nhưng thời gian qua,"mình cứ tạm để yên xem sao" và cũng để qua đó thu thập thông tin những mặt trái xã hội, cũng cố thêm chính kiến của mình.
Thế là cáo vẫn là cáo và đã lòi đuôi cáo, khi bất kì việc gì của Đảng và Nhà nước ta làm, hắn và một số tên đều chống đối, phỉ báng và nói xấu. Thế thì cho vào nhà làm gì, mà không thẳng tay tống nó ra khỏi cửa?
Ở đời kẻ ranh ma, cơ hội phải là kẻ lập lờ đúng sai, nửa thật nửa hư, nửa dơi nửa chuột may ra còn có kẻ nhẹ dạ ngộ nhận. Còn hắn, hắn ra rả chửi tràn với những lời cay cú và tục tỉu...
Như Đảng ta đã công khai thừa nhận và phương tiện thông tin đại chúng đã nêu về nạn tham nhũng, tiêu cực xã hội, tệ chạy chức chạy quyền, công tác tổ chức cán bộ yếu kém, sự thất thoát tài chính mờ ám của các doanh nghiệp hiện nay và còn bao điều nhức nhối đang làm cho cán bộ đảng viên, dân tình lo lắng.
Cả họ làm quan, cha bổ nhiệm con, chồng bổ nhiệm vợ. Sự hãnh tiến vô lối, vội vàng, thiếu sự tôi luyện của một số cán bộ trẻ và sự tha hoá đạo đức xã hội lan tràn, tham nhũng đủ thứ, ăn không từ thứ gì. Lãng phí cùng tham nhũng đi đôi với nhau, có cũng lãng phí, không có thì đi vay, nợ bạc tỉ cũng vậy chỉ vì cái tôi cá nhân vung tay quá chán. Những thiếu sót, khuyết điểm, kể cả sai lầm của một bộ phận không nhỏ cán bộ lãnh đạo Từ TW đến địa phương đã làm dư luận bức xúc, xói mòn niềm tin của nhân dân.
Trước tình hình đó, với trách nhiệm của mình, những người lãnh đạo của Đảng, nhà nước, như Tổng Bí thư, tập thể BCT, TW Đảng, Chính phủ.... đang trăn trở lo lắng cho sự tồn vong, mất còn của chế độ và đang tìm mọi giải pháp, quyết liệt đấu tranh với giặc nội xâm, ngăn chặn, đẩy lùi và xoá bỏ chúng.
Những vụ việc tiêu cực, những vụ tham nhũng, bước đầu đang được đấu tranh, được điều tra và đem ra xét xử như ở Dầu khí, ở Ngân hàng, ở BCT. Những Vũ Huy Hoàng, những Đinh La Thăng, Trịnh Xuân Thanh, Ngô Văn Tuấn..., những ông to bà lớn, dù bình che, lộng đỡ, vương tội tham nhũng, có chui nhủi hay cao chạy, xa bay cũng không tránh khỏi lưới trời
Tuy còn nhiều thiếu sót khuyết điểm như chưa làm rõ được nhiều vụ việc, có vụ việc làm chưa thật quyết liệt. Sự vào cuộc của các Tỉnh, Thành và cả cấp Huyện chưa mạnh, thiếu chủ động, biểu hiện tư tưởng trông chờ ở Trung ương, ở cấp trên, triển khai còn chậm và chưa đồng bộ. Đặc biệt có việc tìm ra thủ phạm nhưng chỉ đạo xử lí chưa đúng mức, kiểu phủi bụi...làm cho nhân dân băn khoăn, kẻ xấu lợi dụng xuyên tạc
Tuy vậy nhân dân ta, bạn bè ta và những người Cộng sản chân chính luôn quan tâm theo dõi, phấn khởi với những kết quả bước đầu và tin tưởng ở sự thắng lợi trong cuộc chiến chống giặc nội xâm đầy cam go quyết liệt này.
Thế mà một số kẻ chúng đi ngược lại nguyện vọng của dân tộc.
Miệng chúng rên rỉ kêu la, ra vẻ lo lắng cho đất nước, to mồm la lối, đổ lỗi cho Đảng và nhà nước để xảy ra tiêu cực, tham nhũng. Nhưng khi Đảng và nhà nước quyết liệt chống tham nhũng thì chúng không có một ý kiến đóng góp xây dựng gì? Các vụ việc phạm pháp kể cả kẻ phạm tội là ủy viên TW, ủy viên Bộ CT, kể cả đương nhiệm hay đã nghỉ hưu đều được đưa ra xét xử, không có vùng cấm cho kẻ tham nhũng, thì chúng lu loa " Nội bộ, phe phái đang thanh trừng lẫn nhau"
Từ chỗ các vụ tiêu cực không được đấu tranh, không dám đấu tranh, nay bị báo chí phanh phui, nhân dân tố cáo, phát hiện, thì chúng rêu rao " Càng chống càng thấy tham nhũng, chỗ nào cũng tham nhũng". Chúng gieo rắc sự hoài nghi "Nhiều thế xử sao hết..." và kêu gọi đòi thay sự lãnh đạo của Đảng, thay chế độ !
Thế là rõ ! Quanh co, vòng vo mãi, cuối cùng cái đuôi cáo cũng đã lòi ra, lộ rõ bộ mặt phản động, bộ mặt cáo, chồn của chúng.
Đảng ta không dấu diếm khuyết điểm và trách nhiệm, khi để " một bộ phận không nhỏ cán bộ đảng viên thoái hóa biến chất"và để tiêu cực tham nhũng thành quốc nạn
Một đảng dám chỉ ra những khuyết điểm của mình là một đảng mạnh và đấu tranh không khoan nhượng, loại bỏ những biểu hiện, những hành vi đi ngược lại mục tiêu lí tưởng của đảng, càng thể hiện bản lĩnh chính trị vững vàng của một đảng cầm quyền.
Trước những việc TW đảng và nhà nước đã và đang làm, ai có suy nghĩ gì tuỳ họ. Nhưng riêng tôi, tôi tin và hy vọng ở sự lãnh đạo của Đảng, ở ngọn lửa công lý và ở người đốt lò, giữ nóng thiêu cháy tất cả các loại củi, kể cả củi mục củi tươi, mang lại môi trường trong sạch cho đất nước này.
Tôi tin điều đó sẽ đến trong niềm vui chung của đất nước trên con đường chống giặc nội xâm gian khó, cam go nhưng nhất định thắng lợi này
26/12/2017

VIẾT CHO THÁNG TƯ

 


Nhân kỉ niệm 30/4 ngày giải phóng miền Nam và về dự Kỉ Niệm ngày thành lập Trung đoàn 48 Sư đoàn 320 và tuyên dương công trạng cán bộ chiến sỹ Trung đoàn trong chiến đấu bảo vệ Thành Cổ năm 1972.  Xin được đăng lại các bài thơ trong Blog https://Vulauyd.blogspot.com những bài thơ, lời tâm sự của một người lính cho những người lính và những người yêu lính. Xin được cảm thông và chia sẻ.

1/ VỀ THĂM THÀNH CỔ
Về thăm Thành cổ hôm nay
Đi trong nắng, giữa ban ngày vẫn mơ :
Đâu rồi bãi chiến trường xưa
Đâu rồi tiểu đội tôi vừa nhận quân ?
Đầu rồi hỡi những bạn thân
Những người lính trẻ tuổi xuân ngời ngời.
Dẫu trong bom đạn mù trời
Tử sinh mà vẫn nụ cười trên môi
Đông Hà lửa đạn tơi bời
Long Quang, Mỹ Chánh một thời máu trôi
Đâu rồi đồng đội của tôi
Qua sông Thạch Hãn bao người lặn tăm
Đâu rồi Ái Tử, Hải Lăng...
Gio Linh, Cửa Việt trực thăng đảo quần
Bao lần đánh địch đổ quân
Và bao lần tiễn người thân, bao lần...
***
Lâu rồi nay trở lại thăm
Người xưa đất cũ, bạn nằm nơi đâu?
Linh thiêng xin tìm đến nhau
Hòa vào trong gió đôi câu tâm tình
"...Cỏ non xin chớ vô tình..
Đò xuôi Thạch Hãn xin mình nhẹ tay ..."(1)

Thành Cổ 30/4/2009
(1) Thơ Lê Bá Dương     
      













2/ THẮP BẠN NÉN NHANG
Thành định kì tháng Tư hàng năm
Kẻ sống sót âm thầm về thăm
nơi bạn nằm Thành Cổ
Người dưới đó
nhưng không tìm thấy mộ
Thôi đành lòng ...
Thành Cổ nấm mồ chung
Bạn ở lại đây và được gọi anh hùng
Giấy báo tử, gọi chung là "Thất lạc"
Kẻ còn sống, nhưng nghèo sơ, nghèo xác
Đen bạc mà!
Còn, mất vẫn xen nhau.
***
Kẻ anh hùng, xác vùi chặt đất sâu
Chẵng có mồ riêng mình đâu
Vẫn chung nhau nấm mộ
Người còn sống
để giờ còn đứng đó
Áo sờn vai và phai bạc mái đầu
***
Kẻ còn đây, tay trắng, có gì đâu
Chỉ còn lại đói, nghèo
ốm, đau, bệnh tật...
Và mỗi tháng Tư, nhớ người đã khuất
Lần tìm về để thắp nén nhang...
    Tháng 4/2012
      













3/ BÊN DÒNG THẠCH HÃN
  (Tặng Thạch Cầu thân yêu )
Thạch Hãn ơi ! “Xin một lời nói thật "
Dưới sông kia, vẫn còn chật chỗ bạn  nằm?
Kẻ trên đời thấm thoát 40 năm...
Người đáy nước mãi đôi mươi
vẫn âm thầm chưa nghỉ..!

Bao đồng đội về đời thường bình dị
Mặc cho ai lươn lẹo sống quỳ
Bốn mươi năm rồi
vấp ngã,
đứng dậy, 
đi !
Chỉ canh cánh bên lòng nỗi nhớ thương đồng chí ...
Cùng nỗi băn khoăn một việc định chưa thành...
Vẫn biết trên đời "con sâu  hỏng nồi canh "
Kẻ quên đồng chí, ngoãnh mặt quay lưng, tranh dành địa vị
Sống trong đủ đầy mà tim khát thèm đạo lí
Hổ thẹn chính mình
Không xứng cựu chiến binh!
Thì có sao đâu
Thạch Hãn vẫn chung tình
Mỗi độ tháng Tư, đinh ninh lời hẹn
Đồng đội mọi miền, kẻ đi, người đến
"Chuyển quê hương vào cho đồng đội đã hy sinh"
Góp sức chung tay làm những việc nghĩa tình
***
Rồi mai đây để lại một công trình
Sừng sứng, nghiêng mình bên dòng Thạch Hãn
Như ngọn hải đặng đêm ngày toả sáng
Thức tỉnh những người u muội để anh minh.
  18/6/2012



















4/ MÙA MƯA QUÃNG TRỊ
Mưa về
Thổn thức nhớ ngày hành quân
mưa dầm dề Quãng Trị
Đêm tạm trú, lính cựa mình không ngủ
Sột soạt võng dù, tí tách nươc trên tăng
Mười chiếc võng, mười thằng giải phóng
Đêm trước đủ 10...
Nay năm chiếc võng không
Họ nằm lại, chẳng bao giờ dậy nữa
Tiếng sột soạt giờ vơi đi một nửa
Không dám cựa mình
đến võng cũng lặng thinh
Cái ghẻ cắn
Ngứa cong mình không dám gãi
Tỉnh lặng pháo bầy
đầy muỗi, vắt với mưa rơi
***
Quãng Trị cuối tháng 3
vẫn mưa bụi kín trời
Như nén đợi một hè về đỏ lửa
Đỉnh Năm Bốn Bốn, Suối La La, Ái Tử...
Mai lại hành quân
những ai nữa sẽ không về
Để lại võng không...
Lạnh thêm lạnh tái tê
Trong giá rét, mưa dầm dề Quãng Trị
Vẫn cháy trong tim ý chí người chiến sĩ
Mà phút mềm lòng nhìn võng lệ chực rơi
***
Bốn Hai năm lặng lẽ đã qua rồi
Lòng vẫn quặn đau mỗi khi mùa mưa tới
Day dưt trong tim nỗi nhớ thương đồng đội
Nhớ mưa trắng trời năm đó Quãng Trị ơi !
    12/4/2014














5/ SAO CÒN Ở LẠI TÙNG ƠI
(Dâng linh hồn Tùng còn nằm lại Trí Bưu)
Sao vẫn còn ở lại Tùng ơi !
Hoà bình lâu rồi
Thành Cổ giờ lặng yên tiếng súng
Kẻ xa, người gần, tìm về quê xôm tụ
Mình mày không về cứ ở mãi Trí Bưu

Trận ấy ngập ngừng chỉ giây phút thôi
Giặc cố thủ, trốn vào nơi Chúa ở
Dù có trong tay súng B40 phun lửa
Nhưng không bắn nhà thờ...
Tùng trúng đạn hy sinh
***
Đơn vị hành quân
Đành để mày ở lại đây
Trước cửa nhà thờ này
Mong Chúa hãy lòng lành che chở
Tránh địch trả thù,
 tránh đạn, 
tránh bom...
Ngày chiến thắng,
đồng đội, người thân sẽ đến đón Tùng
***
Nơi mày nằm,"khóm chuối một chiều mưa
Trong khuôn viên nhà thờ " (1)
Nhưng giờ có ai tìm nữa ?
Bố mất.
Mẹ già
Vợ con chưa
Ai đợi ?
Thôi..! Ở lại đây
Tuổi hai mươi
 mày cứ trẻ cả đời
Đồng đội cùng nơi, họ đã về rồi ( 1)
Đất lại bị san bằng qua mỗi lần đào bới
Liệu có còn ai nhớ mày không nữa
Khi cỏ mọc đầy sau mỗi trận mưa...
Chỉ thương mày, giờ vẫn cứ cô đơn
Nhỏ nhoi nấm mồ, trước nhà thờ lớn.
Đau đớn quá
Nghĩa trang bạt ngàn mà bạn không có mặt
Nỗi niềm này cay măt lắm Tùng ơi
***
Nhắc đến mày, giờ chỉ đồng đội thôi
Cái thằng Tùng
"mắt nháy nháy, lời nói thường chậm giãi"
Đông bắc Cổ Thành
hè 72 năm ấy
Yên Định đại đội này, còn mày ở lại đây
   9/5/2014
(1) 5 đồng đội nằm cùng nơi. Khi giải phóng miền Nam, những người cùng quê, anh em cùng làng, đã tự động đưa hài cốt bạn về quê. Mỗi lần đào bới lại làm biến đổi vị trí 
Sau đó nơi này được xây các công trình mới, làm biến dạng, đơn vị khó xác định được vị trí chôn cất 














6/ LỖI HẸN THÁNG TƯ
Tháng Tư này lỗi hẹn chẳng vô thăm
Không như mọi năm về thắp nhang Thành Cổ
Kẻ biệt nơi xa, người còn dưới đó
Đồng đội ơi !
Âm dương mà thương nhớ chẳng khuây
***
Thấm thoát thoi đưa, mấy chục năm nay
Cầu Mỹ Chánh hay Triệu Phong, Triệu Hải
Ở nơi đó bạn còn có thấy
Bao sự đổi rời, bùi ngọt, đắng cay
Đồng đội thuở xưa lam lũ tháng ngày
Vẫn đói nghèo.
Đen kiếp, trắng tay.
Quân phục rách như ngày nào Thành Cổ
Trong hấp hối mắt lệ rơi tủi hổ
Vách đất nhà xiêu, món nợ đang đòi
Con thì đứa dị tật, hở môi
Chất độc da cam ...đeo đẵng suốt cả đời
Bao năm qua rồi ...
Bạn nằm đất, vẫn gội gió dầm mưa
Dẫu cho hàng ngày dư thừa nhang khói
Kẻ chia sớt thời bom rơi đạn dội
Thưa dần rồi...
***
Tháng Tư về
hè đỏ lửa bạn ơi
Cháy bỏng trong ta một thời Thành Cổ
Vẫn nhớ vẫn thương nghĩa tình đồng đội
Nhưng lỗi hẹn không về
Hãy tha thứ cho tôi !
 Tháng Tư 2013

CÔNG TÁC TƯ TƯỞNG CỦA ĐẢNG HIỆN NAY

 



Gần đây truyền thông của Đảng, nhà nước và báo chí đưa nhiều tin về việc những cán bộ thoái hoá biến chất, tham nhũng, vi phạm nguyên tắc Đảng và pháp luật nhà nước bị xử lí kỉ luật và truy cứu trách nhiệm hình sự, như vụ Trịnh Xuân Thanh, Vũ Huy Hoàng, Phạm Công Danh, Ngô Văn Tuấn... cùng một loạt cán bộ chủ chốt, nguyên cán bộ chủ chốt cấp Tỉnh, cấp Huyện, cấp Sở... có dấu hiệu vi phạm, bị kiểm tra, xử lí 
Những vụ việc tiêu cực bị phát hiện, nhờ dư luận trong nhân dân, phản ánh trên báo chí và mạng xã hội, về tình trạng cán bộ vi phạm phẩm chất đạo đức, tham nhũng, thoái hóa. Về tiếp nhận, tuyển dụng biên chế nhiều sai phạm mà tiêu điểm là trong ngành giáo dục, y tế ở một số địa phương cũng như những sai phạm trong đề bạt, bổ nhiệm, sự thăng tiến quá nhanh của một số cán bộ bất chấp qui hoạch qui trình như thăng tiến Thánh Gióng của ông Nguyễn văn Cảnh, Lê Phước Hoài Bảo, Trần Vũ Quỳnh Anh...và cả sự giàu có mà nguyên do không minh; Kê khai tài sản không rõ ràng. Bỏ lơ trách nhiệm trong nợ xấu để lại gánh nặng cho xã hội... làm dư luận băn khoăn, nghi ngờ ở cách lãnh đạo, quản lí của cơ quan công quyền... Những điều đó đã và đang được Trung ương, cấp ủy các cấp chỉ đạo kiểm tra thanh tra làm rõ.
Việc kịp thời thông tin, minh bạch, công khai trong xử lí những Tổ chức, cá nhân vi phạm và quyết liệt trong xử lí sai phạm, chứng tỏ bản lĩnh chính trị vững vàng của tổ chức Đảng và chính là biện pháp để làm tốt công tác tư tưởng, yếu tố nền tảng đảm bảo cho sức mạnh của tổ chức đảng
Bác Hồ đã từng dạy: Một đảng dám chỉ ra những thiếu sót khuyết điểm của mình là một đảng mạnh. Một đảng mà dấu diếm khuyết điểm là một đảng hỏng. Nhất là trong đấu tranh để khắc phục sửa chữa những khuyết điểm đó, càng chứng tỏ bản lĩnh chính trị vững vàng của một đảng cầm quyền.
Tuy vậy chúng ta chỉ mới làm được một số ít vụ viêc, chưa đáp ứng được yêu cầu, nguyện vọng, mong ước chính đáng của nhân dân và tình hình chung cả nước. 
Công tác tuyên truyền, minh bạch thông tin chúng ta còn quá chậm. Lợi dụng sự việc đó, kẻ xấu do bất mãn, định kiến cá nhân vô tình đã cùng kẻ cơ hội chính trị và thế lực thù địch cùng xuyên tạc, tạo nên dư luận xấu trong nhân dân và một bộ phận cán bộ, đảng viên. Họ phủ nhận sự trách nhiệm, công minh và kiên quyết đó của Đảng và nhà nước. Vin vào hiện tượng có thật để thổi phồng sự thật. Vin vào một số cán bộ lãnh đạo các cấp vi phạm mà suy diễn cả bộ máy cả đội ngũ lãnh đạo thoái hóa, làm ảnh hưởng đến uy tín của tổ chức, danh dự cá nhân một số vị lãnh đạo Đảng, nhà nước từ Trung ương đến tận cơ sở
Luận điệu muôn thuở của kẻ cơ hội vẫn là: "Phe phái đấu đá nhau. Chế độ này mục ruỗng rồi, chỗ nào cũng tham nhũng. Tham nhũng từ Trung ương đến trưởng thôn, muốn tốt phải thay chế độ...". Rồi thì" Ông nào cũng thế cả, lãnh đạo chả ông nào tốt, không tham nhũng thì cũng vi phạm phẩm chất đạo đức. Ông làm to gái gú chân dài, ông làm ở cơ sở cũng gái...Tin Đảng nhưng chả tin gì mấy ông lãnh đạo"...
 Họ còn làm mất niềm tin trong xử lí vi phạm:"Đương chức thì phe nhóm bầu cho nhau. Sai phạm thì bảo vệ, bao che cho nhau, về hưu thưa các ông chưa bị lộ. Như nhau hết, cần gì tôn trọng..."
Tệ hại hơn, bọn chúng làm cho thật hư lẫn lộn, sẽ tiến tới vu khống, dựng chuyện, bôi nhọ lãnh đạo, hòng nhằm chiếm quyền lãnh đạo. Một bộ phận nhân dân do thiếu được thông tin đầy đủ và một số cán bộ kể cả là đảng viên do trình độ có hạn, đã ngộ nhận, cả tin. Nhưng đáng chú ý, trong số đó có cả cán bộ một số chi hội đoàn thể, cá biệt có cá nhân là sĩ quan cựu chiến binh, người từng chiến đấu rèn luyện trong quân đội cũng a dua theo. Mà nguyên do tự bằng lòng với quá khứ, cho rằng tuổi tác cha chú, đi nhiều, hiểu biết hơn người, mà thiếu đi sự rèn luyện, học tập. Không cập nhật, xử lí thông tin chính thống. Nghe ngóng, lượm lặt tin tức đầu đường, xó chợ, quán xá... không được chắt lọc, kiểm định, lại rỉ tai với người khác để khoe mình rằng thì là cái gì cũng biết,"Biết hết". Việc làm đó đã vô tình tiếp loa cho kẻ xấu, làm cho dư luận lan nhanh, làm mất đoàn kết nội bộ, lòng người li tán. Sự lộng ngôn của họ làm cho người lãnh đạo, nếu bản lĩnh non kém, thiếu tự tin sẽ không dám đấu tranh, xử lí vi phạm, dẫn đến mất niềm tin với tổ chức Đảng, gây tác hại khôn lường

Để khắc phục tình trạng trên, Cấp ủy các cấp cần tăng cường hơn nữa công tác chính trị tư tưởng cho cán bộ đảng viên, mà trọng tâm là nâng cao chất lượng trong sinh hoạt chi bộ đảng.
Thời gian qua, có lúc chúng ta đã thả nổi lĩnh vực này. Vụ Trịnh Xuân Thanh ai hiểu thế nào thì hiểu. Vụ hàng trăm giáo viên bị cắt hợp đồng đúng sai mặc kệ. Dư luận về sắp xếp, luân chuyển cán bộ thiếu công tâm, trách nhiệm người đứng đầu đến đâu, đúng sai ra sao cũng ngơ luôn...
Đảng ta lãnh đạo bằng chủ trương, nghị quyết, bằng công tác chính trị, tư tưởng, bằng tính tiền phong gương mẫu của cán bộ đảng viên...Tổ chức Đảng mạnh vì tổ chức kỉ luật nghiêm, đoàn kết, thống nhất cao. Muốn vậy phải duy trì sinh hoạt thật tốt để phê và tự phê bình, tránh bạ đâu nói đó. 
Một là: Chủ trương, nghị quyết, quan điểm của Đảng phải được phổ biến, quán triệt. Chính sách pháp luật nhà nước, tình hình kinh tế Chính trị - Xã hội phải được thông báo đến đảng viên, để đảng viên nắm vững, hiểu rõ, làm đúng, thống nhất ý chí và hành động. Đó chính là trách nhiệm của Cấp ủy và cũng là quyền lợi của đảng viên
Hai là:  Nhạy bén nắm bắt tình hình dư luận, giải quyết, báo cáo phản ánh theo thẩm quyền. Không tuyên truyền một chiều. Cả cấp ủy, cả chi bộ làm công tác chính trị tư tưởng theo phạm vi quyền hạn của mình. Phân công người có uy tín, có năng lực phụ trách. Người không có trách nhiệm không được tuỳ tiện, mượn danh nắm bắt tình hình để tuyên truyền quan điểm cá nhân
Ba là: Giải quyết kịp thời, có hiệu quả những vụ việc tiêu cực tham nhũng, nhất là có vụ việc liên quan tới cán bộ lãnh đạo, ảnh hưởng tới nhiều người mà dư luận đang quan tâm. Không được im lặng hoặc né tránh, càng không được dùng quyền uy, tổ chức bộ máy để đe dọa, bịt miệng dư luận. Tuyên truyền việc thực, người thực, để tăng cường niềm tin cụ thể mà nòng cốt là trong đoàn thể nhân dân
Bốn là: Kiên quyết đấu tranh vạch trần âm mưu thủ đoạn của bọn phản động. Đồng thời có kế hoạch giáo dục nâng cao trình độ chính trị, khắc phục sự sự non kém trong nhận thức của bộ phận đảng viên
Công tác chính trị tư tưởng trong giai đoạn hiện nay là vô cùng khó khăn. Tin tưởng rằng với trách nhiệm của mình trước Đảng, trước nhân dân. Tổ chức Đảng và những người làm công tác chính trị tư tưởng phát huy truyền thống vinh quang, đi trước một bước, phối hợp chặt chẽ cùng các ngành Tổ chức, Dân vận, Kiểm tra, Thanh tra... cùng cấp ủy các cấp thực hiện thắng lợi nhiệm vụ chính trị của mình, góp phần cho chỉnh đốn xây dựng Đảng thắng lợi
15/3/2017

BÀN CHO KỸ NGHĨ CHO SÂU

 


Tăng tuổi nghĩ BHXH, đang cố làm bằng được !
Nếu tăng tuổi nghĩ BHXH nam 65, nữ 60, thi hãy qui định :”Nữ 50 nam 55 tuổi, chưa nghỉ hưu, thì bố trí làm việc khác, kiên quyết không bố trí làm lãnh đạo nữa". 
Nghĩa là không làm lãnh đạo cả đời. Thế là họ thôi, chẳng đề xuất nữa đâu. Khi ấy làm việc gì, thì khi hưu xơi lương việc ấy. Thế là thôi, khỏi ngồi vẽ làm gì.
Vẫn biết mọi thứ trên đời đâu phải là bất biến. Huống chi chế độ, chính sách là do con người đề ra, thì chính con người phải điều chỉnh cho phù hợp. 
Hãy đến nhà máy, hãy đến công trường mà xem, mà nghe mà lắng...
Nhưng lúc này tăng tuổi nghĩ hưu đã hợp chưa các vị ?
Mà sao không quy định là Phải 55 tuổi, đủ 30 năm công tác và đóng BHXH mới đủ điều kiện hưu? Cứ quy định cứng vậy đi ?
Bởi vì cứ cho khi đó 25 tuổi mới đi làm +30 năm công tác( làm 30 năm )= 55 tuổi nhỉ?Họ có sống, may ra  được 35 năm nữa, bằng số năm họ đóng BHXH, cũng là 90 tuổi, họ ăn của họ đóng góp, chứ có ăn của thằng nào mà lo họ sống dai. Ai đời chỉ mong họ nhanh chết để thừa quĩ BHXH mà tiêu sài ư 
Với những ai chưa đủ 30 năm công tác và đóng BHXH mà muốn nghỉ thì giải quyết cách khác, ví như quy định giảm mức % lương hưu, hay thanh toán một lần chẳng hạn...
Khổ lắm ! Người lao động lam lũ, lương thấp, chắt bóp chi tiêu, đóng BHXH rồi chỉ  mong từng ngày để về hưu.
Khi về, sức yếu mà nhiều việc phải lo từ đầu. Nhà cửa, cha mẹ già, con cái học hành
Có người bị toi, ngay khi vừa cầm sổ hưu.
Bình quân tuổi thọ tăng ư !
Đúng đó, nhưng chủ yếu ở lĩnh vực nào ? 
Chắc không  phải ở chỗ chị em vục mặt làm ở công trường, nhà máy, còn phải nai lưng làm như trâu ngựa khi vừa về đến cổng nhà
Thế mà chưa được sống yên !
Bệnh tật triền miên, ung thư ào ào, đụng chỗ nào cũng bệnh
Khám định kì, chữa bệnh thường xuyên ư ?
Lúc đau còn cố cày cho xong buổi, khi quị gối, mới vội mang vô viện
Bệnh viện nằm ư ?
Muốn hiểu nhân dân hãy đi viện một lần...
Viện phí, ốm đau, tiền đâu? Chết mau là cái chắc.
Con cháu thanh niên không việc làm... học xong không biên chế, đâu đâu cũng thấy kêu thừa
Nhà nông thì đang trả ruộng...
Thế mà ngồi lo "Vỡ quĩ BHXH" mà kéo dài tuổi hưu
Ngụy biện thôi.
Nếu quản lí kiểu ni, như bài học BHYT lùng nhùng có gì không hiểu nhỉ ?
Kẻ quyền chức ngồi phòng lạnh đặt bày
Lo giữ ghế cả ngày
Nghĩ cảnh về hưu mà lo ngay ngáy.
Ngoài năm mươi, thế phòng ngự nhiều hơn tấn công.
Chưa nói cuối đời thu mình trong vỏ ốc.
Kinh nghiệm ư ?
Già càng hay bảo thủ ! Mắt mủi nhập nhèm, bắt cái ven, đâm mũi kim còn trật ! 
Lãnh đạo quản lý ư ?
Chỉ chăm chú lo cho chuyến tàu vét, cuối chuyến đi
Tư duy, sáng tạo gì, khi hoàng hôn nhiệm kì chỉ lo thu vén
Tuổi tác cao, đa số mắt lờ đờ
Tác phong chậm chạp
Nhớ nhớ, quên quên.
Thằng cha mới gặp, nhớ mặt, nghĩ mãi mà không ra tên?
Cái bút đang cầm, có kẻ xin chữ kí, vẫn chìa tay hỏi bút.
Cái kính hai tròng, trợn mắt phát kinh
Đeo trên mắt mà sờ tìm không thấy.
Cái khoá quần mỗi lần đi tiểu tiện 
Quên kéo lên, cứ mở thế mà dông...
Già rồi, lẫn quá, nghỉ thôi ông.
Lớp trẻ đang còn không có việc.
Xin cứ hỏi lòng dân cả xã hội này sẽ biết.
Việc đề xuất này may ra chỉ mấy ông, bà
Lưu luyến ghế, muốn cứa sừng làm nghé .
Về hưu thôi, để lớp trẻ họ làm 
Già tỉnh tâm, nằm mà hưởng lộc cho xong !
Nói là nói vậy thôi
Tăng, giảm gì, mặc kệ các ông. Còn nếu hỏi, thì trả lời Không, tuổi nghỉ hưu cũ nhìn chung là hợp lý !

THUỘC TÍNH CỦA SỰ THẬT

 


Xưa có chuyện rằng:
Vua MônVilat sinh ra có cái tai lừa.
Để che dấu, ông thường đội vương miện và để tóc dài che cái tai khốn khổ đó.
Không ai biết được bí mật này, ngoại trừ ông thợ cắt tóc cho Vua. Nhưng ông không được nói ra, nói ra sẽ phạm húy, vi phạm qui định của nhà Vua và chịu trọng tội.
Bởi vậy, bí mật về cái tai lừa của vua MonVilat vẫn được giữ kín.
Hại thay, với ông thợ cắt tóc. Không được nói ra sự thực, ông khổ sở vô cùng. Bần thần, kém ăn, thiếu ngủ, gầy rộc hẵn đi. Trong đầu lúc nào cũng ong ong câu "Vua MonVilat có cái tai lừa! Vua Mon Vilat có cái tai lừa" và luôn chực chờ nơi cửa miệng, chỉ trực thốt ra.
Chịu không thấu, ông đào một hố sâu, úp miệng vào hố và nói "Vua MônVilat có cái tai lừa! Vua MônVilat có cái tai lừa! Vua MônVilat có cái tai lừa "...!
Nói xong, ông thở phào, thấy lòng nhẹ nhõm. Lấp đất đầy hố và trồng lên đó một cây lau, yên trí chẳng ai nghe nổi.
Ngày tháng qua đi, từ một cây lau, đã phát triển thành bụi lau. Mỗi khi gió thổi, bụi lau lại xào xạc phát ra âm thanh"Vua Mon Vilat có cái tai lừa! Vua Mon Vilat có cái tai lừa...".
Và thế là sự thực được công bố !
Sự thật là vậy. Sự thật bao giờ cũng phải được công khai. Sự thật là cụ thể, là chân lí....
Có những sự thật dù đã được ém nhẹm, che dấu bằng nhiều thủ đoạn, nhiều hình thức, kể cả bằng quyền lực. Có sự thật phải trãi qua năm tháng bị quên lãng, dập vùi. Thế nhưng cuối cùng sự thực vẫn được công bố. Tốt, Xấu sẽ được phơi bầy.
Đó chính là thuộc tính của sự thực.
Nghẫm nghĩ sự đời: Một kẻ giết người, dù sớm hay muộn, cuối cùng cũng bị lộ diện. Do sự phát hiện của cơ quan điều tra, của nhân dân, hay do chính bản thân bỗng nhiên tự khai, tự lộ diện... vì lương tâm hối thúc hoặc do oan hồn đòi nợ phải trả..!
Một tên đạo chích, khoác áo lương thiện, với hai bàn tay vừa được rửa sạch đút túi.... Pháp lí có thể chưa kết tội được, nhưng nhân dân nào có lạ gì bản chất trộm cắp, chôm chỉa của hắn !
Một quan lại tham nhũng, dù được dấu diếm che đậy dưới bộ mặt bóng lộn, trải chuốt, bệ vệ, khoác danh chức nọ, ông kia. Tiền của nhà đất, đứng tên người khác để sở hữu nhà lầu năm bảy nơi, đất đai hàng ngàn mét vuông. Tuy pháp luật chưa trừng trị, những tưởng “Hạ cánh an toàn “cũng không dấu nổi bộ mặt tham nhũng trong tâm khảm đông đảo nhân dân, bị nhân dân khinh bỉ. Cho dù áo quần hàng hiệu, đi xe bạc tỉ, đánh bóng chức vụ ... cũng không che dấu nổi tâm địa xấu xa, tham lam, ích kỉ và lòng dạ tiểu nhân hẹp hòi.
Một kẻ độc đoán, chuyên quyền, dù cho trên bục luôn mồm giao giảng đạo lí dân chủ, vì tập thể, vì nhân dân, học tập tấm gương người nọ, người kia... cũng không che dấu nổi sự gian dối "nói hay làm dở, nói một đàng làm một nẻo". Làm lãnh đạo mà chỉ ăn chơi, lo thu vén cá nhân, lo sắp ghế cho con em, phì gia vinh thân, coi thường tập thể ... Sớm muộn cũng sẽ bị lộ chân tướng và bị đào thải.
Kẻ không vì nhân dân, không lấy dân LÀM MỤC ĐÍCH, MÀ LẤY DÂN LÀM PHƯƠNG TIỆN TIẾN THÂN, để mưu cầu lợi ích cá nhân, kể cả tiền của vật chất, ăn đủ thứ, trộm đủ thứ, kể cả đạo trí tuệ của người khác thì sớm muộn cũng bị nhân dân vạch mặt chỉ tên !
Đó cũng chính là thuộc tính của sự thật vậy !
Hãy kiên nhẫn đợi đấy !
8/2015

GIÓ LẠNH TRÀNG AN

 


Nằm nghe se lạnh Tràng An
Trăng xuông khô khốc, hạ tàn chuyển canh
Lầu cao gió giật bức mành
Ngâu rơi tiếng bấc tiếng thanh bồng bềnh
Vạn vật như phép hồi sinh
Giao thoa trời đất gợi tình đêm mưa
Hà nội 23/8/2017

LƯỚI TRỜI LỒNG LỘNG












Thanh ơi !
"Đầu thú " thật rồi sao (*)
Mười tháng qua, bao nhiêu chuyện tào phào
Khen Thanh giỏi, làm sao mà bắt nổi
Bởi ong nuôi tay áo trong
Lại núp bóng bình phong nào...!
***
Tưởng để lâu lâu
Phân trâu lại hoá bùn
Nước người, tiền lắm cứ ung dung
Nào ngờ quyết liệt chống tham nhũng
Lưới trời lồng lộng chẳng nơi dung
***
Tình thế này đây
Bước đường cùng
Gia đình, bè bạn, tội và công ?
Khuyên Thanh muốn sống ra đầu thú
Tội mình
Sao cả nhóm chúng ung dung ?
***
Thanh về, chắc nhẹ nhõm trong lòng
Trốn lũi quê người, đáng sống không ?
Thôi! Chẳng tìm đường đi phản quốc
Thì về khai báo lũ gian thương
***
Ta hiểu vì sao chuyện bình thường
Lưu vong, liên kết lũ bất lương
Phao tin, suy đoán... mong điều xấu
Chuyển lửa xứ người, đốt quê hương
***
Trận chiến tham nhũng như chiến trường
Lợi ích nhóm còn trăm kế với nghìn phương
Nhưng lò nóng rồi, tươi cũng cháy(**)
Ý Đảng, lòng dân chớ xem thường
4/8/2017
(*) Nhại thơ bác Thọ, khi Trịnh Xuân Thanh ra đầu thú 31/7 tại BCA Việt Nam
(**) Lời TBT

CÓ NHỮNG NỖI NIỀM

 


Có nỗi đau lặn sâu trong da thịt
Có nỗi buồn chỉ một mình mình biết
Có sự thật được đào sâu dấu biệt
Sống thì để dạ chết mang theo
Có niềm vui nhoà trong nước mắt
Có tình yêu giết chết con tim
Có hạnh phúc kề bên
mà ta mãi kiếm tìm
Có sự đắng cay
gói trong lời đường mật
Có sự thật lãng quên
trong nỗi nhớ xé lòng

***
Có tình yêu của em
Để anh sống và còn hy vọng
Có thể thiếu gạo thiếu tiền
Nhưng không thể thiếu niềm tin
 VV L

TƯ HÀO LÀ CCB

 


Từ nông dân
Mũ, sao vào lính.
Rời quân ngũ 
Thành cựu binh
Đâu phải là quan
Chia danh, chia tính
"Cựu chiến binh" 
Chung tiếng gọi ân tình
Đa số về đời thường
Bằng xuất ngũ, phục viên
Chẳng có bạc tiền
Chỉ có niềm tin chói sáng
Tâm thanh thản như khi ra trận
Giữ tròn chữ hiếu với dân
Với Đảng trung kiên
son sắt một lòng
Gian khó không lùi
chỉ biết tiến công
***
Lính thời chiến
anh hùng đánh địch
Hoà bình
Là Cựu Chiến Binh
Chiến đấu
Dựng xây
vì Tổ quốc quên mình
Cả cuộc đời
lính chấp nhận hy sinh
Mãi mãi tự hào
Là Cựu Chiến Binh.
 V V L

Chủ Nhật, 21 tháng 1, 2024

GIÀ TẬP LÀM THƠ














Thất ngôn tứ tuyệt đã thử rồi
Thất ngôn bát cú cũng đã chơi
Lục bát sáu trên, đè tám dưới
Bậc thang
Lên
       Xuống
                   Cũng đã
                                    Xơi
Tự do, ba chữ hay năm chữ
Thơ vần, văn ngược với là xuôi
Tất cả công lao nhờ FBuc
Giao lưu, hay dở... nhớ đừng cười...
4/11/2017
Cùng các nhà thơ, nhạc sĩ: Mai Kiên, Thiều Minh Liên, Huy Thảo, Bùi Văn Bồng, đại tá Phùng Thiên Tân….

RĂNG RỨA LÀM SAO

 


Không ở được thì chia li
Níu kéo làm chi
khổ cho nhau liệu có ích gì ?
Để cơm chẳng ngon, canh thì chẳng ngọt
Hành hạ nhau, nỗi lòng day dứt
Đau đớn này tê buốt, nuốt vào trong(*)
***
Nào còn đâu
những ngày xưa răng trắng, lợi hồng
Những chăm chuốt,
những kem thơm sài bóng
Bạn hữu khen, miệng cười mở rộng
Yêu thương
môi, răng
gắn bó,
mặn nồng
***
Hơn nửa đời người,
bỗng ruột rỗng, móng long (**)
Lợi tụt, hại
Ra nha khoa phòng khám !
Nhổ thì tiếc.
Khoan tủy rồi lại trám
Đau tái tê lòng
Tan vỡ rồi
Còn gì nữa mà mong
***
Của giả bọc ngoài
Che cái xấu bên trong !
" Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.."
Chủ, tớ lâu nay mà đâu đã thật lòng
Lừa nhau cả, thông đồng chơi của giả...!
3/11/2017
(*) Thứ nhất đau mắt, thứ nhì dắt răng
(**) Tụt lợi, làm răng số 8

NGƯỢC CHIỀU

 


Lúc nhỏ cần răng, chẳng mọc cho (*)
Bao nhiêu lời chúc, bấy nhiêu quà
Nhìn cái phong bì, lòng vô cảm
Thấy ti của mẹ, mặt như hoa

Bây giờ khi tuổi đã về già
Thích ăn thích nhậu, kiếm chẳng ra
Cái lúc ta cần mày ẻo lả 
Giờ dai như đỉa bám chẳng tha

Ngược chiều cuộc sống sao mà lạ
Mười thang Minh Mạng chửa gọi là
Không làm vẫn cứ ngày ba bữa
Của đầy thiên hạ, dạ xót xa!
02/11/2017
(*) Lúc nhỏ cần răng thì mọc tóc...
Khi già cần tóc...lại còn răng ! Tiếc !

NỬA MỪNG NỬA LO





















Vừa rồi xương đã an toàn
Hôm nay ngũ tạng được mang ra bàn
Thực quản, dạ dày, tá tràng
Tụy, phổi, lá lách rõ ràng bờ cong
Đại, trực tràng...polip không
Cật, Tim, Gan...tốt, đỏ hồng hậu môn
U sơ tiền liệt hơi buồn
Tưởng mần cho gọn mổ luôn. Bảo đừng...
Bệnh nào đây? Còn dè chừng
Béo phì, máu mỡ... xin đừng chủ quan
Tiềm ẩn bao bệnh đang còn
Già yếu, quy luật ngọn nguồn đắn đo
Khám mà chẳng rõ bệnh cho
Ấm ớ, để bọ nửa lo, nửa mừng...
23/8/2017

VĨNH BIỆT EM

 



(Tiễn biệt em con cậu 28/7/2017)
Thế là em đã đi rồi
Lụi tàn, tắt một kiếp người từ đây(*)
Thông minh, học đã nên thầy
Vùng cao, cô gái đất này bén duyên
Tưởng "trai hùng, gái thuyền quyên"!
Công danh, sự nghiệp, gia đình ấm êm
Nào ngờ số phận thấp hèn
Con ngoan, vợ đẹp,... trời ghen đoạ đầy
Xót thương xen lẫn đắng cay
Con côi, vợ goá... đất dày thấu chăng ?
Người đi vào cõi vĩnh hằng
Đời còn Mạnh-Quí (**) còn chăng phúc phần
Nơi xa, đau bút mấy vần
Gửi em, mong bớt một phần xót thương
29/7/2017
(*) Em là giáo viên, bệnh đường huyết, cầm cự lâu ngày...
(**)Tên 2 con của em

CÁI RA CÁI VÀO

























Hôm trước khám bảo đặc xương
Hôm nay lại nói bình thường không sao
Bệnh viện hết ra lại vào
Chỉ tiền ra, lại không vào ví cho
Có tuổi, đủ thứ âu lo
Nhưng mà trên hết vẫn trò ốm đau
Tâm lí "thuốc tra, ma cầu"(*)
"Tứ phương lạy vái", mong sao an toàn(**)
Phong thái vẫn phải đàng hoàng
Vui mình, con cháu họ hàng đỡ lo
21/8/2017
(*) Thuốc tra, ma cầu mằn tất, may khỏi bệnh
(**) Có bệnh vái tứ phương

TRỜI CŨNG ĐEO SẦU














(Kính viếng hương hồn thân mẫu Đạo Lão Nông)
Thế là mẹ đã theo cha
Về miền cực lạc có bà, có ông
Biệt ly tan nát cõi lòng
Con mất cha, mẹ, cháu không ông bà
Nỗi nhà ngẫm những xót xa
"Sinh lão bệnh tử "... biết là vậy thôi
"Phúc bất trùng lai" trên đời
"Họa vô đơn chí "... mấy người !
Hỡi ôi !
Bão số 2 vừa qua rồi
Hoàn lưu, nước mắt xụt xùi mưa ngâu
Bà đi trời cũng đeo sầu
Chung cùng gia cảnh nỗi đau thương này
21/7/2017

VỀ LẠI PHỐ NEO

 










Phố Neo xưa rmảnh đất nghèo
Con đường đất đỏ lèo tèo nhà tranh
Vắt lòng nuôi những chiến binh
Khổ lao gắn bó mối tình quân dân
Một thời mưu sống xa gần
Bao người phiêu bạt chẳng lần lại qua

***
Trở về sau tháng năm xa
Hỏi thăm ngơ ngác " Đây là Phố Neo..."?
Đông vui tấp nập sớm chiều
Lầu cao thay mái nhà xiêu thuở nào
Ngỡ ngàng như giấc chiêm bao
Lạ trong lối cũ thuở nào từng quen
Bồi hồi kí ức trong tim
Neo day dứt nhớ, về tìm để Neo
Mắt buồn theo áng mây chiều
Mà hồn lắng một niềm yêu trọn đời...!
29/9/2017

ĐẬU TỐT NGHIỆP RỒI




















Một tuần vào ĐẠI HỌC Y(1)
Thực hành tất cả chẳng gì thiếu đâu
Từ gót chân cho đến đầu
Tứ chi, ổ bụng, chọc sâu đại tràng
Cộng hưởng, cắt lớp, X quang
Siêu âm, sờ nắn, dọc, ngang, kĩ càng
Ngoại khoa, ngắm nghía, lâm sàng
Lão gia đang độ đàng hoàng phong lưu
“Luận án Tốt nghiệp loại ưu
Thoái hoá đốt cổ, sống chung lũ rồi..."
***
Ra viện, về vợ nuôi thôi
Sinh, lão, bệnh, tử, ơn trời, rủi, may
(1) BVĐHY Hà Nội
   13/7/2017

BÀ THÀ ĐI NHẬN BẰNG KHEN

 





















Bà Thà đi Tỉnh hôm qua
Được ăn, được cả gói to đem về(1)
Bằng khen Chủ tịch Tỉnh phê
Huyện nhà chiêu đãi, có xe đón đoàn
Gia đình hiến máu bao lần
Làm gương vận động nhân dân ấy mà
Tiếng lành, tiếng dữ đồn xa
Huyện, Tỉnh ghi nhận, thế là được khen
Để cho việc tốt nhân lên
Bằng khen hình thức động viên mọi nhà...
11/6/2017
(1) Được ăn được nói được gói mang về( ngạn ngữ)
Ý nói cả Bằng khen + Tiền thưởng

MÙA MƯA QUẢNG TRỊ

 










Mưa về
Day dứt nhớ ngày hành quân, dầm dề mưa Quảng Trị
Đêm tạm trú, lính cựa mình không ngủ
Sột soạt võng dù, tí tách nươc trên tăng
Mười chiếc võng, mười thằng giải phóng
Đêm trước đủ 10...
Nay năm chiếc võng không
Họ nằm lại, chẳng bao giờ dậy nữa
Tiếng sột soạt giờ vơi đi một nửa
Không dám cựa mình, 
đến võng cũng lặng thinh
Cái ghẻ cắn
Ngứa cong mình không dám gãi
Tỉnh lặng pháo bầy, đầy muỗi, vắt với mưa rơi

Quãng Trị cuối tháng 3 
vẫn mưa bụi kín trời
Như nén đợi một hè về đỏ lửa
Đỉnh Năm Bốn Bốn, Suối La La, Ái Tử...
Mai lại hành quân
những ai nữa sẽ không về
Để lại võng không...
Lạnh thêm lạnh tái tê
Trong giá rét, mưa dầm dề Quãng Trị
Vẫn cháy trong tim ý chí người chiến sĩ
Mà phút mềm lòng nhìn võng lệ chực rơi
***
Bốn Hai năm lặng lẽ đã qua rồi
Lòng vẫn quặn đau mỗi khi mùa mưa tới
Day dứt trong tim nỗi nhớ thương đồng đội
Nhớ mưa trắng trời năm đó Quãng Trị ơi !
   12/4/2014
Viết cho tháng Tư

SAO CÒN Ở LẠI TÙNG ƠI



















(Dâng linh hồn Tùng còn nằm lại Trí Bưu)
Sao vẫn còn ở lại Tùng ơi !
Hoà bình lâu rồi
Thành Cổ giờ lặng yên tiếng súng
Kẻ xa người gần, tìm về quê xôm tụ
Mình mày không về, cứ ở mãi Trí Bưu

Trận ấy ngập ngừng chỉ giây phút thôi
Giặc cố thủ, trốn vào nơi Chúa ở
Đơn vị có B40 phun lửa
Nhưng không bắn nhà thờ...
Tùng trúng đạn hy sinh

Đơn vị hành quân
Đành để mày ở lại nơi đây
Trong khuôn viên nhà thờ
Mong Chúa lòng lành che chở
Tránh địch trả thù, tránh đạn, tránh bom...
Ngày chiến thắng
Đồng đội, người thân sẽ đến đón Tùng

Nơi mày nằm, khóm chuối một chiều mưa
Trong khuôn viên nhà thờ 
Nhưng giờ có ai tìm nữa ?
Bố mất.
Mẹ già
Vợ con chưa
Ai đợi !
Thôi! Ở lại đây.
Tuổi hai mươi, mày cứ trẻ cả đời !

Đồng đội cùng nơi, họ đã về rồi
Đất lại bị san bằng, qua mỗi lần đào bới
Liệu có còn ai nhớ mày không nữa..
Cỏ cứ mọc đầy sau mỗi trận mưa...

Chỉ thương mày, giờ vẫn cứ cô đơn
Nhỏ nhoi nấm mồ, trước nhà thờ lớn.
Đau đớn quá
Nghĩa trang bạt ngàn, mà bạn không có mặt
Nỗi niềm này cay khóe mắt, Tùng ơi !
***
Nhắc đến mày, giờ chỉ đồng đội thôi
Cái thằng Tùng…
"mắt nháy nháy, lời nói thường chậm giãi"
Đông bắc Cổ Thành, hè 72 năm ấy
Yên Định đại đội này, còn mày ở lại đây
         9/5/2014