Thứ Hai, 24 tháng 4, 2023

CẢ LÀNG ĂN THỊT

 












Những năm 70 của thế kỉ trước, thôn quê miền Bắc đều vào hợp tác xã hết. Và tất nhiên, mọi thứ, cái gì cũng là của Hợp tác xã, trừ mỗi thứ đặc biệt có đăng ký! Kk

Ruộng đất, cày, bừa, trâu, bò, tư liệu sản xuất... kể cả lao động... Tất cả là của Hợp tác xã (HTX). “Hợp tác là nhà, xã viên là chủ“, và trên hết, đại diện làm chủ chính là Ban quản trị( BQT).

Bởi vậy, chuyện con trâu là hệ trọng, là chuyện tày trời. Muốn bán trâu bò, bê nghé, thay tên, đổi chủ hay giết mổ đều do BQT quyết. Do đó, lâu lâu khi BQT thèm thịt, hay nhân có sự kiện nào đó, là họ tìm cách giết"bạn của nhà nông", để đã cơn thèm, dù con trâu, con bò, bê nghé đó đang khỏe mạnh. Tất nhiên, thường dân chỉ biết đứng dòm, ngửi mùi thịt nấu thơm lừng, từ nơi cán bộ họp bay ra, hưởng hương hoa, mà thèm nhỏ dãi. Thời buổi gạo châu, củi quế, nông dân mà đòi ăn thịt trâu, chỉ có trong mơ !

Một lần ở thôn Mai, thuộc một xã Định. Con trâu mộng nhà ông Ba, không may, bị đá núi làm sớt da chân, bước đi vốn vòng kiềng, giờ thêm khập khiễng. Mà què thì làm sao đi cày. Cái cớ rõ như ban ngày để BQT có lý do, quyết cho trâu lên thớt. 

Gia chủ khỏi nuôi trâu, đỡ vất vả nhé. BQT thì thay mặt, đại diện cho xã viên hưởng thụ. Thật là lưỡng lợi đôi đường !

Ai mà kêu: “Chỉ dân là thiệt, là không còn bạn trâu để nuôi, không còn công điểm chăm sóc, không được công cày bừa. Từ nay, không còn đít trâu ỉa ra, để làm “nghĩa vụ nộp phân” bón ruộng cho hợp tác theo định mức. Và trâu chết, đến miếng thịt, miếng da dai, chắc chắn cũng chả đến phần gia chủ, mặc dù sớm tối nuôi trâu”, thì quả là họ không hiểu gì sất !

Dân làng nghe tin, tranh thủ tạt qua nhòm cái. Dần dần tụ tập đông người, chặt cứng cả sân nhà  ông Ba.

No thì chuyện ấy nói. Đói kể chuyện ăn.  Xưa nay vốn thế mà. Và chuyện về trâu cứ là như pháo nổ.

Bổng nghe tiếng ai nói lớn :

-Ta thịt trâu chia nhau đi. Họ đến là mất trắng ... Của mình chăn dắt, nuôi nấng mà chịu nhịn thèm à!

Mọi người cười ồ, coi là chuyện vui. Ngoái nhìn, té ra là ông Ca, một bợm rượu có tiếng, thường ngày lười đi làm ngoài đồng, vin ốm đau, tránh nắng cầu rợp, để làm việc nhẹ trong nhà. 

Thế nhưng đám đông nhiều tiếng nhao nhao, đồng tình 

-Đúng đó, thịt đi, thịt chia cho cả làng đi...!

Một thanh niên, nhanh nhẹn dắt trâu ra khỏi nhà ông Ba, buộc ngay tại ngã ba làng, “nơi trời, đất không là của ai cả...”. 

Rồi thì việc gì đến tất đến. Con trâu bị ai đó đập hòn đá to tướng vào đầu, ngã quay đơ, mép sùi bọt trắng như bọt xà phòng. 

Đám đông đang náo động, bỗng lặng như tờ. Trâu chết đâu dễ hết chuyện. Ấy là nó bị tai biến đấy chứ … Phải báo cáo trên thôi. 

Mà cán bộ thôn, hàng ngày đông đủ thế, giờ bỗng đi đâu hết. Cuối cùng thì chỉ mình con trâu bị giết. Thịt, da, lòng ruột, xương cốt... chia đều cả làng, ai ai cũng có phần. Làng cứ vui như Tết !

Thịt trâu xào hành, nước mắm, gừng tỏi, thơm nức cả làng, ai cũng hoan hỉ. Gia đình ông Ca cũng bình đẳng như mọi người, mặc dù ông là người đầu trò, là một tay đao phủ... 

Khi rượu vẫn còn ngà ngà, ông bỗng nghĩ đến trách nhiệm của mình mà sợ: "Nếu BQT cho Công an, Kiểm soát đến điều tra thì sao nhỉ" ? Lộ ra có mà tù...

Thế là ông vội đi đến từng nhà, rỉ tai mọi người. Chẳng hiểu họ trao đổi gì, chỉ nghe câu cuối...”Cứ thế, cứ thế nhé ...! Mà thật ra, khi thịt đã ngấm chân răng, thì nói năng chi nữa?

Ngay chiều đó, BQT, Công an, Kiểm soát HTX rầm rộ kéo về. 

Sân đình chặt ních người.... Nữ nhi, nam phụ, lão ấu, đều được mời làm nghĩa vụ công dân và chung qui chỉ mấy câu hỏi và trả lời, quanh vụ trâu chết, mà chưa hết chuyện 

-Ai làm thịt? 

- Cả làng làm thịt

-Ai cầm dao ?

- Cả làng cầm dao

-Ai chọc tiết ?

- Cả làng chọc tiết 

-Ai ăn thịt ?

- Cả làng ăn thịt.

Kha ! Kha. Thế là  BQT chịu thua, hậm hực ra về, không ai tiễn !

Khi ấy đang tập trung cho công cuộc chống Mỹ. Ai cũng tưởng chuyện tày đình này, để lâu hoá bùn, dù trời hay vua cũng thua cả làng. 

Thế nhưng, cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi, và cái gì đến sẽ phải đến. Nghe đâu, sau này ông Ca bị qui "Tội phá hoại tài sản tập thể" và chịu truy cứu trách nhiệm hình sự. Thật là đòn đau nhớ đời. 

Duy chỉ một điều lạ là, đi tù mà ông và gia đình ông đều được dân làng yêu mến kính trọng. Không bị dân khinh miệt như mấy ông quan cổ cồn, tham nhũng, bị vào lò như hiện nay. 

Riêng dân làng Mai được bữa thịt trâu ngon. Mà miếng ngon thì nhớ lâu và họ vẫn bình an cho đến bây giờ.

     22/4/2017


Thứ Sáu, 14 tháng 4, 2023

HỌP LỚP KỶ NIỆM 52 năm

 








Thưa các bạn! 

Chắc chẳng cần nói nhiều thêm gì nữa. 

Chỉ xin vui mừng chào đón và giới thiệu các bạn từ phương Nam xa xôi, từ phương Bắc và từ miền Trung cũng như trên quê hương Yên Định 

Tất cả chúng ta đã vượt lên khó khăn chung của tuổi già,  và cả những khó khăn riêng có của mỗi người.  Nhất là đã vượt lên chính mình, để giữ lửa nhiệt tình, khơi dậy trách nhiệm đối với bè bạn, một thời đèn sách… Để về vui xôm tụ hôm nay.

Đặc biệt, những bạn từ phương Nam, lặn lội về đây, chính là tấm gương về tình bạn sắt son không bị nhạt nhòa theo năm tháng và cũng chính là nòng cốt cho cuộc gặp gỡ hôm nay. Nhưng cũng có những người ngay trên quê Yên Định, dù gia đình đang có những khó khăn, thậm chí khó khăn đặc biệt. Song với lòng nhiệt tình và trách nhiệm với bạn bè, với lớp… đã tự thu xếp để có mặt, chung vui cùng bè bạn. Thế mới biết, tình bạn thật cao quí và cảm động, chỉ khi đã nhiệt huyết, vô tư, trong sáng và chân thành, thì sẽ vượt trên tất cả. 

Và sẽ ân hận biết bao, khi mà bạn bè từ Bắc, từ Nam đã lặn lội hàng ngàn cây số, quyết tâm để về họp lớp. Thì lẽ nào, trong chúng ta, nếu có ai đó, dù chỉ trong suy nghĩ, mà dững dưng, vin mọi lý  do, để không thể đi xa vài chục km để đón bạn, chung vui cùng bè bạn? Hoặc không thể thu xếp nổi việc nhà, để ào về, dù chốc lát, gặp gỡ, vui cùng bạn hữu?

Rất may, trong những chúng ta đang ngồi đây, đã không ai làm điều đó. Ngoài những trường hợp đặc biệt, bất khả kháng, mới không thể có mặt hôm nay. 

Bởi vậy, chúng ta có quyền tự hào về các bạn của chúng ta, tự hào cho cả chính mình. 

Lần nữa, thay mặt BLL và riêng cá nhân, xin chúc mừng, chúc sức khỏe và chân thành cảm ơn tất cả các bạn.

Cảm ơn chị Hoàng Thị Chuyên, chị Lê Thị Liên, chị Lê Thị Chung, chị Nguyễn Thị Bích Liên, chị Trịnh Thị Y… đã có quà cho lớp. Các anh chị Lê Đình Quý, Nguyễn Viết Chính, Nguyễn Thị Nga, Nguyễn Thị Bích Liên…đã hỗ trợ thêm kinh phí cho buổi họp lớp 

Thưa các bạn. Hành trình về thời áo trắng của các ông, các bà khi đã ”thất thập cổ lai hy” lần này thật vất vả, với bao trăn trở, cả trong mong đợi, trong thấp thỏm, hy vọng và cả chút thất vọng mơ hồ…

Có lúc tưởng như mong ước đã không thành. Để rồi giờ đây, xúc cảm dồn nén, được vỡ òa trong niềm vui gặp mặt.  

Đôi lời như vậy. Xin dành thời gian để các bạn vui gặp gỡ, hòa trong kỷ niệm và cả hò hẹn cho tương lai. 

Để rồi khi chia xa, mãi mãi còn trong mỗi chúng ta, lưu giữ mãi những kỷ niệm đẹp đẽ này. 

Mai đây, khi mỗi tuổi mỗi già, sức khỏe mỗi yếu, đi lại khó khăn. Hình thức tổ chức họp lớp sẽ không còn phù hợp. Rồi cùng với năm tháng, “sinh, lão, bệnh, tử”sẽ được chiêm nghiệm. Đó là quy luật của kiếp người. Nhưng mong rằng, tình cảm lớp 10c mãi mãi còn trong trái tim của mỗi chúng ta.

Mong rằng, các bạn thân yêu, hễ khi có điều kiện, thì hãy tìm về với nhau, chia sớt nỗi niềm, chí ít cũng liên lạc, thông tin cho nhau. Xin đừng cầu toàn, hãy đến với nhau, dẫu chỉ có dăm, ba bạn cũ. Dù ở miền Nam hay miền Bắc, thành phố hay thôn quê, dẫu địa điểm nào đi nữa, nghĩa tình bè bạn vẫn cứ đủ đầy nguyên vẹn …

Lần nữa, xin chúc sức khỏe mọi người. Chúc may mắn hạnh phúc và thành công.

Xin cảm ơn tất cả 

9/4/2023

Thứ Ba, 11 tháng 4, 2023

TỨC CẢNH

 












Của quý lâu ngày, hỏng cả rồi 

Nội y toàn giả, đủ bộ thôi 

Ngoại hình tóc bạc, mày, râu bạc

Da nhăn, khô ráp, xạm đồi mồi

Lưng còng, chân tóp, không cõng nổi 

Khê nồng giọng nói, nứt nẻ môi 

Bạn hữu ngỡ ngàng… cong cả lưỡi 

Đâu thời oanh liệt nữa…! Trời ôi ! 

Cuối Xuân 2023

Thứ Sáu, 7 tháng 4, 2023

NẰM MÀ KHÔNG NGỦ












Nằm mà có ngủ được đâu ?

Bồn chồn trong dạ, đêm thâu cựa mình 

Nhớ từ cái thuở học sinh

Rồi khi vào lính, khi mình mất nhau

Nằm nhớ hết ... Nhớ từ đầu

Lúc cười, lúc giận, lúc sầu đẫm mi ? 

Đếm dồn từng cuộc chia li

Đêm mưa, gối chiếc, buồn thì mênh mông

Cồn cào nhớ, mỏi mòn trông

Sầu đơn lẻ bóng, vui không lối về

Chập chờn nửa tỉnh, nửa mê

Nỉ non tiếng dế ngoài đê , nát  lòng...

Giờ này đò đã sang sông

Thương cho con sáo trong lồng ủ ê 

Đêm dài, dài đến lê thê

Buồn như chấu cắn, dầm dề mưa ngâu..

Nằm mà có ngủ được đâu...!

      01/01

Về miền kỉ niệm