VỀ NHÀ QUẶN NHỚ MẸ TA
Bao năm mưu sống phương xa
Quê hương giờ trở lại nhà Xuân nay
Trào dâng nỗi nhớ vơi đầy
Quặn lòng nhớ mẹ tháng ngày nơi đây
***
Mẹ ta vóc hạc, hao gầy
Gian lao đọng lại, bàn tay chai sần
Ruộng đồng, níu lệch đôi chân
Nắng mưa, bạc phếch áo quần đen thâm
Thương con phiêu bạt xa gần
Mắt mờ, bởi lệ bao lần đẫm khăn
Chiều chiều, đăm đắm ngõ sân
Lặng yên, đơn bóng, bần thần chờ con
Nhớ thương, lòng mẹ héo mòn
Đợi chờ, khắc khoải, thân còm, xác ve
Phòng đơn, giường mẹ chiếu tre
Bao đêm trằn trọc, tái tê nỗi sầu
Tường vôi, vương đỏ cốt trầu
Đêm nhai nỗi nhớ, ngày đau nguyên còn
Cả đời, chưa được miếng ngon
Chỉ quen khoai, sắn, chuối non góc vườn
Tảo tần, gom nhặt yêu thương
Khổ lao mẹ nhận, sướng nhường phần con…
***
Chốn xưa đầy ắp vui buồn
Cúi đầu, thắp một nén hương dâng người
Hãy yên lòng nhé, mẹ ơi !
Trong con có mẹ, cả đời không quên!
10/10/2021
(Viết trong nỗi nhớ khôn nguôi)
Xuân về đọc lại
1/TÁO VƯỜN VẮNG MẸ
Một ngày con về cố hương
Viếng Cha, thăm mẹ, thăm vườn táo xưa
Nhớ thương biết mấy cho vừa
Xe bon đường 7 gió đưa mát lành
* **
"Người ta cho nhau táo xanh "
Mẹ thì táo chín mới dành cho tôi
Cho dù đường xá xa xôi
Năm về với mẹ cũng đôi ba lần
Mỗi khi con trở về thăm
Niềm thương mẹ cứ trào dâng trong lòng
Không về thương mẹ chờ trông
Về rồi lưu luyến chân không muốn rời...
Ở nhà còn mình mẹ thôi
Cảnh đời goá bụa, nhà thời neo đơn
Mẹ thường vui với mảnh vườn
Sới từng gốc táo chăm nom cây cành
Chăm từ khi táo còn xanh
Rồi ra táo chín mẹ dành cho con
Táo nhà mẹ ngâm rượu ngon
Nâng niu cất giữ mỏi mòn đợi trông
* * *
Trời ơi! Đau xé cõi lòng
Lần về vắng mẹ buồn không bến bờ
Sững sờ lặng đứng ngẫn ngơ
Cửa nhà hiu quạnh, bàn thờ thiếu nhang...
Cây xanh giờ lá úa vàng
Vườn táo một nửa đã sang tên người
Các con mỗi đứa mỗi nơi
Mẹ già góc bể chân trời xa xăm...
Nhớ mọi lần khi về thăm
Thắp hương mẹ đứng khấn thầm với Cha...
Bây giờ trống vắng ngôi nhà
Chốn xưa, ai nữa để mà về thăm ?
Táo vườn rụng, đã đen thâm
Rưng rưng nhớ táo mẹ ngâm thuở nào !
20/4/212
2/ NHỚ HÌNH BÓNG MẸ
Xưa con thường về ngắn ngủi thôi
Dặm trường đường xá có xa xôi
Chỉ cần dăm phút con bên mẹ
Hạnh phúc làm con thoả ước rồi
Đây căn nhà nhỏ của mẹ tôi
Vườn táo xanh tươi ấm hơi người
Và như trẻ lại trong lòng mẹ
Một tình thương không nói nên lời
***
Thế rồi ... Mấy bận không về
Nhớ quê, nhớ mẹ đến tê tái lòng
Chừng này mẹ có khoẻ không
Sau bao biến cố bão giông cuộc đời(1)
Tuổi già đã gần chín mươi
Mẹ chưa một lúc thảnh thơi riêng mình
Nay vào thành phố Hồ Chí Minh
Niềm vui xôm tụ ấm tình yêu thương
Năm xưa, mình mẹ tuy buồn
Nhưng mà còn có quê hương ở gần
Rồi thì ngày giỗ, ngày xuân
Anh em con cháu quây quần yêu thương
Bàn thờ có mẹ khói hương
Cầu cho con cháu biết đường mà đi
Càng nhớ mẹ như mọi khi
Con về ...mẹ cứ rầm rì khấn cha...
***
Mấy năm chưa trở lại nhà
Một đêm tin đến sót xa trong lòng(2)
Mẹ đi về cõi hư không
Tám mươi chín tuổi nhẹ lòng
thảnh thơi
Mẹ đã cùng cha về trời
Lòng con chỉ biết ngậm ngùi nhớ thương
Lặng thầm thắp nén tâm hương
Nghe như tiếng mẹ, yêu thương nghĩa tình
Lễ 49, trước anh linh
Kính dâng lên mẹ lòng thành của con
10/11/212 Nhâm Thìn
(1) Những việc buồn, nhưng dấu mẹ để mẹ vui...
(2)Em báo tin Mẹ mất 8/8 âm lịch 2012 ở TPHCM
3/ MẸ VỀ VỚI CHA
Thế là mẹ đã đi rồi
Mùng 8 tháng 8 mẹ tôi về trời
Tám mươi chín tuổi trên đời
Ngoài quê Cha vẫn đợi người thân thương(1)
Cánh chim lưu lạc muôn phương
Vẫn đau đáu nhớ Đô Lương tìm về
Nhớ dòng Lam, nhớ táo quê.
Chiều chiều vẫn dõi mắt về xa xôi...
Giờ đây mẹ đã đi rồi
Hồn quê, thân ở xứ người vài năm
Tiện cho con cháu viếng thăm
Sau này chuyển mẹ về nằm bên Cha(2)
Hai em con đã đi xa...
Cả nhà dấu mẹ , mẹ tha tội này...
Hỡi trời cao ! Hỡi đất dày
Sinh thành chưa trả lòng cay đắng lòng !
Sài Gòn tấp nập người đông
Ai mồ côi mẹ buồn không bến bờ...
08/8 Nhâm Thìn
(1) Mộ Cha còn ở quê
(2)Ý niệm ban đầu...
THANH MINH TẢO MỘ MẸ CHA
Con về tảo mộ sáng nay
Rưng rưng mắt lệ, lòng đầy vấn vương
Tay run, thắp một nén hương
Tim đau như xé, đoạn trường tâm can
Âm, dương cách trở đôi đàng
Vắng cha mẹ, để muôn vàn nhớ thương
Ngày còn ở mãi chiến trường
Bố đi xa, chẳng nén hương tiễn người...
Rồi khi mẹ cũng về trời
Việc công bận, chẳng chăm Người ốm đau
***
Bây giờ cha mẹ còn đâu...
Chỉ mong còn có kiếp sau đáp đền...
3/3/ Thanh minh