Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2018

GIÀ VẪN CỨ YÊU




















 Hình minh họa
 

Tưởng rằng bạc đã như vôi
“An tri lão giã”, ấy nơi của già
Cổ nhăn, đã dúm làn da
Đồi mồi xuất hiện... (nghĩa là hết xuân..)
Lôi thôi, nhàu nát áo quần
Lười cả vận động, bước chân nặng nề
Lờ đờ mắt, giọng nồng khê 
Nào cao huyết áp, đau mề, mỡ gan
Thế mà chỉ mấy chục ngàn
Ra tiệm nhuộm tóc, trắng, vàng nên xanh
Vào chào bác, ra chào anh !
Cưa sừng làm nghé, già thành thanh niên
Cơm no, thấy phở vẫn thèm
Ra đường, ra ngõ, các em còn chiều
Té ra: già vẫn chưa đều!
Tái xuân dữ dội, tình yêu tuổi già
“Trăm năm trong cõi người ta”
Chốc cuốn (*)hết máu...mới là hết yêu !
18/11/2018
Chốc cuốn là đầu gối, tiếng quê choa


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét