(Kính dâng hương hồn mẹ)
Tháng Bảy
Mùa Vu Lan
Nén tâm nhang báo hiếu
***
Nhớ thời lầm than
Bát cơm chan mồ hôi mẹ ...
Sao ngày ấy con ngây ngô đến thế
Cái bụng đói ăn, ôm chân mẹ con đòi
Hạt lúa mẹ làm
Nhưng ăn chỉ sắn khoai
Thèm cơm trắng
Thương con
Tiếng thở dài nén lặng
***
Con lớn lên bằng trắng đêm mẹ thức
Ánh đèn khuya lặng lẽ một mình
Vá áo cho con
Vá nhọc nhằn cơ cực
Để con vào đời với áo lành của mẹ trên lưng
Bố sớm đi xa
Mẹ gánh đứt giữa chừng
Một mình nuôi con suốt đời lam lũ
Còn con vô tư
Đêm đói ăn
Nhay vú mẹ không rời...
Nuôi con thành người
mẹ xương loãng, sữa khô
Vun đắp cho con, như vun đắp cơ đồ
Dù khi con đã lớn khôn.
Có việc làm, có vợ
Đêm về muộn
Mẹ chong đèn, đợi cửa
Bởi lòng mẹ già, con vẫn cứ trẻ thơ.
***
Con có đâu ngờ
Một ngày kía, mẹ bỗng ra đi
Lặng lẽ, bình yên, không dặn lại gì
Mẹ thế đấy
Sống yêu thương là vậy
Thanh thản về trời, như trái chín cây
***
Vu Lan này
Nén tâm nhang
Con thành kính dâng người
Hãy yên lòng, thanh thản nhé mẹ ơi
Tháng 7
Mùa vu lan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét