Ôi tháng Mười mà ta mong đợi
Khi thấy heo may thoảng đến nơi rồi
Nghe se lạnh trong từng cơn gió thổi
Len lỏi về ngõ nhỏ đợi chờ đông
***
Cái nhớ bổng dưng gõ cửa cõi lòng
Sương phủ nhẹ, gói buồn trong tĩnh lặng
Ai đợi ai, khăn đìu hiu phố vắng
Nghe mơ hồ sâu thẳm nỗi niềm mong
Nước biêng biếc, mặt hồ thu lặng sóng
Cốm xanh thơm, bên đỏ mộng quả hồng
Thu thai nghén trong lòng bao ước vọng
Nghe trở mình bãng lãng một mùa đông
Nhưng bỗng dưng, lòng ta chợt bâng khuâng
Một thu cũ tàn dần trong héo úa
Người ra đi...
Đâu ngoãnh đầu lại nữa...(1)
Day dứt mãi, nỗi sầu đong chất chứa(2)
Cho thai nghén giao mùa
Tháng Mười của chờ mong
***
Tháng mười ơi! Ai đợi ai trông
Hương hoa nở dưới trời thu lặng gió
Tiếng mưa rơi, níu đêm dài nỗi nhớ
Ai trao ai, chút hương thoảng giao mùa...
***
Anh nằm nghe gió thoảng cuối trời thu
Nhớ len lén, chui vào trong giấc ngủ
Đêm đã về khuya
Em còn đâu đó
Sương lạnh vai gầy...
Có biết đã sang đông
V V L
(1) Ý thơ Nguyễn Đình Thi: "Người ra đi, đầu không ngoảnh lại.."
(2) Ý thơ Nguyễn Du :" Sầu đong càng lắc càng đầy..."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét