Cây đời, nên nhiều chuyện quá
Ví như có một loại lá
Cứ bám chặt mãi vào cây
Và cũng có một loại cây
Chịu sự bám, đeo đến lạ !
Thân chuối, trời sinh nhiều lá
Chẳng rụng, bám cây đến già
Nghĩ rồi, chiếm phần thiên hạ
Khô héo, mà chẳng chịu xa
***
Cái cơ chế gì kỳ lạ
Trẻ, phải thay già kia mà ?
Xí phần, ấy “Hội cây chuối”
Bám ghế, chẳng chịu buông tha !
14/6/222
LÁ CHUỐI BÁM BẸ
Hom hem, như con mèo hen
Khổ đời!
Chức hám, thích tiền, nên ham.
Tham lam, bám ghế, giữ bàn.
Chất độc hội tụ da vàng cũng cam.
Giữ sức, kẻo lại hóa vàng.
Liêu xiêu gió thổi, giọng khàn hụt hơi.
Đủ rồi. Nên chừng ấy thôi
Lá chuối bám bẹ, người đời mỉa mai!
27/6/2023
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét